Những bộ lọc màu

Những bộ lọc màu

Lúc mới bắt đầu tập chụp ảnh, tôi rất thích dùng bộ lọc màu của các app chỉnh sửa hình ảnh. Vì đẹp mắt mà! Bộ lọc màu giống như một bửu bối thần kỳ giúp cho thứ được chụp trở nên đẹp đẽ hơn, hào nhoáng hơn, chuyên nghiệp hơn.

Nếu chụp cô bạn đang đứng trước một cái cây, tôi sẽ dùng bộ lọc màu “Autumn” – điều đó có nghĩa là cả tấm hình sẽ mang tông vàng rực rỡ nồng ấm. Những chiếc lá rực sáng màu nắng thu, mái tóc và rìa áo quần cũng bừng lên ánh chiều tà. Đơn giản hơn thì xếp chồng hiệu ứng Lens Flare để làm ảnh giống như bị dính tia nắng chói chang. Chán nắng thì dùng bộ lọc “Wanderlust” để xung quanh chủ thể có một lớp sương mờ ảo cũng được.

Hoặc nếu muốn ảnh mang vẻ hoài niệm một chút thì dùng bộ lọc “Nostalgia”. Ôi thôi có đủ hết từ màu đen trắng cho tới màu giấy ố vàng. Người xem ảnh có thể hiểu ngầm rằng tấm ảnh này kỷ niệm một dịp đặc biệt hoặc đã chụp lâu rồi. Hiệu ứng thị giác là một thứ mà bất kỳ nhiếp ảnh gia hay họa sĩ nào cũng đều muốn hướng tới.

Rồi có một ngày xem lại mấy tấm ảnh chụp thời 2014 – 2016, tôi chợt thấy có gì đó không ổn: Nó không thực.

Làm gì có việc ngồi trong nhà kín mà lại có màu hoàng hôn lung linh ảo diệu. Ê cái quần này, bông hoa này nhớ lúc đó màu tím mà, sao giờ thành màu hồng? Rồi do chỉnh sửa ánh sáng quá đà, những chi tiết nhỏ bị vỡ nét và chói lòa, không còn nhìn thấy rõ nữa.

Tôi bắt đầu nhận ra rằng hình thật, màu sắc thật sẽ lưu giữ được nhiều ký ức hơn. Những màu sắc nguyên si gợi lại cho tôi cái khung cảnh đúng y như lúc tôi giơ máy lên chụp. Những tấm ảnh của tôi dần đẹp hơn, tự nhiên hơn, có hồn hơn.

Giờ thì rất hiếm khi tôi dùng những bộ lọc màu nữa. Chỉ khi bức ảnh quá sáng/tối hay bị nhòe thì mới chỉnh sửa lại nhằm cứu vớt.

Phụ nữ không trang điểm mà vẫn đẹp thì đó là nét đẹp thật sự. Nghệ thuật cũng vậy thôi.