Ý tưởng viết sách

Ý tưởng viết sách
Photo by Jan Kahánek / Unsplash

Bên dưới nhà trọ mới mở quán ăn đặt là Phan Rang Quán. Đúng như tên gọi, từ chủ quán cho tới nhân viên đều là người Phan Rang di cư vô Sài Gòn bán. Hai anh chị chủ quán còn trẻ, chị vợ đeo kính cận nhìn trí thức, trái ngược với chồng râu tóc tua tủa, da ngăm, nhìn có dáng dân đi biển hơn. Nhân viên gồm hai đứa nhỏ, một nam một nữ, chắc sinh năm 2002 và một bác gái chẳng biết có quan hệ gì với hai đứa nhỏ. Thôi kệ bác, bán đồ ăn ngon cho con là được rồi.

Bữa đầu kêu bánh xèo hụt hẫng liền: Bánh xèo miền Trung khác bánh xèo miền Tây hoàn toàn. Bánh xèo miền Tây to bằng cái chảo, bên trong nhân nhiều thịt tép, củ sắn bào sợi. Bánh xèo miền Trung to bằng cái chén ăn cơm, bên trong có mỗi một miếng mực hoặc một con tôm bé xíu. Ở miền Tây ăn rau cải bánh xèo bao nhiêu tùy ý. Rau cải ăn bánh xèo miền Trung trụng đủ một tô mỳ. Bữa sau đổi qua ăn bánh căn mà ở dưới Bạc Liêu kêu là bánh khọt ưng bụng hơn. Cũng đổ khuôn cũng bỏ nhân tôm thịt y như bánh xèo, mà vỏ bánh ăn dai, mềm, thơm ngon, tròn tròn thích mắt. Nhưng mà ngon nhất là bún nem thịt nướng. Má ôi trong một tô đủ thứ nào là nem nướng, trứng luộc, chả, bánh tráng nướng giòn giòn, đậu phộng rang, rau cải tươi. Tưới lên nước sốt gì đó làm từ đậu nành ăn vừa ngọt vừa mặn, ngon tan chảy trong miệng.

Ngẫm ra văn hóa ẩm thực bị ảnh hưởng nhiều bởi yếu tố địa lý. Ở Bạc Liêu là xứ cồn cát ven biển, đất ngọt nên rau cải trồng được nhiều, tạo nên sự đa dạng trong rổ rau ăn bánh xèo; trong nhân bánh sở dĩ nhiều củ sắn bào nhỏ là do được người Hoa trồng quá trời hổng sợ thiếu. Còn Phan Rang cũng là xứ cồn cát nhưng mà là cát hoang mạc, trồng rau cải khó khăn nên các món ăn cũng ít có rau cải theo.

Có logic không khi mà ngồi ăn quán Phan Rang lại nảy ra ý tưởng viết một cuốn sách về ẩm thực Bạc Liêu nhiều rau cải???